Cafe đen và cafe sữa.


Vào quán uống nước, em luôn gọi café đen. Anh luôn gọi café sữa.
Người ta mang nước ra, luôn luôn nhầm lẫn. Anh café đen. Em café sữa. Em nhanh tay đổi 2 món. Người bồi bàn đứng ngẩn ra, mặt đầy vẻ thắc mắc. Anh cười trừ. Đợi người ta đi, anh trách: “Sao không để người ta đi rồi em hãy đổi? Làm mất mặt anh quá!!!” Em cười phá lên: “Đằng nào cũng vậy. Đâu có gì mắc cỡ!”. Em con gái mà lại thích café đen. Anh con trai nhưng rất thích café sữa. Em bảo café đen nguyên chất, tuy đắng nhưng uống rồi sẽ mang lại dư vị, mà nếu pha thêm sữa thì sẽ chẳng còn cảm giác café nữa. Anh bảo café cho thêm tí sữa sẽ đậm mùi café hơn, lại còn cảm giác ngọt ngào của sữa…

Anh và em luôn thế. Khác nhau hoàn toàn.

Anh và em không yêu nhau. Đơn giản chỉ là bạn bè. Mà không, trên bạn bè 1 chút. Gần giống như tình anh em. Nhưng em không chịu làm em gái anh. Em bảo, em gái có vẻ phụ thuộc vào anh trai, có vẻ yếu đuối, có vẻ… hàng trăm cái “có vẻ” và em không đồng tình. Anh cũng không muốn anh là anh trai của em. Anh trai suốt ngày phải lo cho em gái, bị nhõng nhẽo, vòi vĩnh đủ thứ. Anh không thể kiên nhẫn. Lâu lâu em hẹn anh ra ngoài đi uống café. Em café đen, anh café sữa. Thỉnh thoảng buồn buồn anh lôi em đi vòng vòng, rốt cuộc cũng đến quán nước. Anh café sữa. Em café đen.

Anh có bạn gái. Bạn gái anh xinh xắn, rất dịu dàng, nữ tính. Đi với anh giống như 1 con thỏ non yếu ớt. Anh tự hào bảo, cô ấy không “ba gai”, bướng bỉnh như em. Em có bạn trai. Bạn trai em đẹp trai, galang, luôn chiều chuộng em. Đi với em, anh ấy không bao giờ khiến em tức chết. Em kiêu hãnh khoe, anh ấy thực sự là chỗ dựa vững chắc. 2 cặp thỉnh thoảng gặp nhau. Em vẫn café đen. Anh luôn café sữa.

Bạn trai em nói, anh đổi ly cho em. Em không chịu, café đen là sở thích của em. Bạn gái anh thắc mắc, anh không uống café đen như những người con trai khác. Anh nhún vai, café sữa hợp khẩu vị với anh. Trong lúc nói chuyện, thường thường anh và em vẫn cãi nhau. Bạn trai em luôn là người hòa giải. Bạn gái anh dịu dàng nói anh phải biết nhường nhịn con gái.

Cuối cùng anh là anh. Em vẫn là em. (more…)

Cái chết của Doreamon

Cái chết của Doreamon !

Tối qua ngồi lục lọi lại dữ liệu cũ, vô tình tìm thấy cái này, một bầu trời kỉ niệm cũ chợt ùa về, một thời tuổi thơ với mong ước về một thế giới tương lai hiện đại…

Tôi yêu Doreamon  Nhớ lần đầu tiên đọc Doreamon là năm học lớp 5 …

Đôrêmon (tiếng Nhật: ドラえもん) là một truyện tranh hiện đại Nhật Bản của tác giả    Hiroshi Fujimoto, bút danh là Fujiko F. Fujio về một chú mèo máy thông minh    đến từ thế kỷ 22 để giúp một cậu bé hậu đậu và rất thích ngủ ngày tên là Nôbi    Nôbita để Nôbita và con cháu của mình được nhờ trong tương lai thay vì bị khổ.

Câu truyện đã được ra mắt vào tháng 1 năm 1970.Các tập được đồng thời xuất    bản trên 6 tạp chí.Có tất cả 1.344 câu chuyện đã được phát hành. Toàn bộ các    tập được giữ trong Thư viện trung tâm Takaoka, Toyama, Nhật Bản, nơi sinh của    ông Fujimoto. Tại Việt Nam, truyện tranh này được Nhà xuất bản Kim Đồng xuất    bản từ năm 1992 (dịch từ bản tiếng Thái), khi chưa được phép tác giả. Sau khi    Nhà xuất bản Shogakukan tại Nhật tỏ ý phản đối, nhà xuất bản Kim Đồng và nhà    xuất bản Shogakukan có thương lượng vào năm 1996 sẽ trả toàn bộ tiền bản quyền.    Tiền này được nhà xuất bản Shogakukan gửi tặng vào quỹ học bổng Đôrêmon.

Đôrêmon đã được trao tặng giải thưởng văn hóa Tezuka Osamu năm 1997.

Từ khi ra mắt đọc giả vào năm 1970, những tập truyện Đôrêmon đã được đóng thành    45 sách (1974-1996), có 80.000.000 ấn bản vào năm 1992. Thêm vào đó, Đôrêmon    đã xuất hiện trong nhiều tranh truyện hiện đại khác của nhà xuất bản Shogakukan.    Các truyện sau 45 tập này được xuất bản trong bộ Đôrêmon Thêm. Nỗ lực chiếu    Đôrêmon trên hoạt hình vào năm 1973 không được nhiều người hưởng ứng cho nên    Đôrêmon chỉ có hiện diện trên giấy cho đến 1979, khi hệ thống TV Asashi sản    xuất một bộ phim hoạt hình Đôrêmon được phổ biến (1979 -). Bộ này trở thành    rất phổ biến và “cơn sốt Đôrêmon” xuất hiện khắp Nhật Bản. (more…)